CIA và gia đình há» Ngô: CIA tiến vào Äông DÆ°Æ¡ng Imprimer
Mercredi, 15 Décembre 2010 15:13

27/10/2009 23:14


http://www.thanhnien.com.vn/News/Picture200901/T19a16997014.jpg

Từ trái sang: ông Ngô Äình Nhu, bà Harwood, Giám mục Ngô Äình Thục, Trưởng nhánh CIA Harwood và bà Ngô Äình Nhu - Ảnh: CIA and Ngo

Tính đến 1.11.2009 là đã 46 năm ngày các tÆ°á»›ng lÄ©nh Sài Gòn làm cuá»™c đảo chính quân sá»± lật đổ ông Ngô Äình Diệm. Từ đó đến nay, khá nhiá»u tài liệu đã được giải mật cho thấy vai trò của ngÆ°á»i Mỹ trong cuá»™c đảo chính cÅ©ng nhÆ° tầm ảnh hưởng của há» cho đến ngày 30.4.1975.
Vào tháng 2.2009, CÆ¡ quan Tình báo Trung Æ°Æ¡ng Mỹ (CIA) đã cho giải mật 5 tài liệu liên quan đến Việt Nam và Äông DÆ°Æ¡ng, trong đó có 2 tài liệu quan trá»ng:
- CIA and The House of Ngo: Covert Action in South Vietnam, 1954-63 (CIA và triá»u đại nhà Ngô: Äiệp vụ mật ở Nam Việt Nam, 1954-63)
- CIA and The Generals: Covert Support to Military Government in South Vietnam (CIA và các tÆ°á»›ng lÄ©nh: Hậu thuẫn bí mật cho chính quyá»n quân sá»± ở Nam Việt Nam)
Tập tài liệu “CIA và triá»u đại nhà Ngô†gồm 232 trang, chia thành 15 chÆ°Æ¡ng. Chúng tôi xin lược dịch những phần quan trá»ng làm thành loạt bài này, gồm những phần liên quan, dẫn đến vụ lật đổ chế Ä‘á»™ Ngô Äình Diệm và cái chết của 2 anh em há» Ngô.




Vào thá»i Ä‘iểm ông Ngô Äình Diệm nhậm chức Thủ tÆ°á»›ng đầu tháng 7.1954,  CIA đã có quá trình hoạt Ä‘á»™ng ở Việt Nam được 4 năm, vá»›i ná»— lá»±c đầu tiên là giúp quân Pháp chống lại Việt Minh. Lúc này, tình hình thế giá»›i có nhiá»u biến chuyển quan trá»ng: Äảng Cá»™ng sản Trung Quốc do Mao Trạch Äông lãnh đạo đã chiến thắng Tưởng Giá»›i Thạch, trong khi xung Ä‘á»™t diá»…n ra trên bán đảo Triá»u Tiên. Äiá»u đó khiến Mỹ đặt Æ°u tiên cho việc ngăn chặn ảnh hưởng của phe XHCN, và Äông DÆ°Æ¡ng trở thành tiá»n đồn quan trá»ng.


http://www.thanhnien.com.vn/News/Pictures200902/MinhNguyet/Nam2009/Bao/Thang10/27.10/T19b.jpg

Các tài liệu giải mật của CIA

Những gì mà Joseph Alsop nhiá»u năm sau này gá»i là “điá»u kỳ diệu†của sá»± thành công của CIA ở Việt Nam chính là sản phẩm của mối quan hệ thân thiết giữa CIA và anh em há» Ngô, nhất là Ngô Äình Nhu. Chính quyá»n của Tổng thống Mỹ Dwight D.Eisenhower tin tưởng vào những sứ vụ bí mật của CIA nhÆ° là phÆ°Æ¡ng tiện để ngăn chặn ảnh hưởng của Liên Xô. CIA đã đạt được nhiá»u thành quả nhÆ° việc tái lập ngai vàng cho nhà vua Iran năm 1953; và vào tháng 3.1954, ngay trÆ°á»›c khi Pháp thất trận tại Äiện Biên Phủ, CIA cÅ©ng đã bảo trợ thành công cuá»™c đảo chính quân sá»± lật đổ chính phủ cánh tả ở quốc gia Guatemala vùng Trung Mỹ. Còn trÆ°á»›c đó, mối quan hệ thân mật giữa CIA và Tổng thống Philippines Ramon Magsaysay đã giúp ông thành công trong việc đàn áp phong trào nổi dậy Huk. Thành thá»­ ra, bắt đầu từ giữa năm 1954, việc CIA đóng vai trò “lãnh đạo ngầm†ở Nam Việt Nam không có gì lạ.
“NÆ°á»›c Việt Nam Tá»± do†(Free Vietnam) - nhÆ° ngÆ°á»i Mỹ thÆ°á»ng gá»i, để chỉ lãnh thổ Việt Nam từ vÄ© tuyến 17 trở vào Nam sau Hiệp định Geneve - thiếu thốn không chỉ má»™t cÆ¡ cấu tổ chức chính quyá»n, mà còn thiếu cả viên chức ngÆ°á»i bản xứ để thá»±c thi quyá»n lá»±c. Tất cả Ä‘iá»u này cho thấy, má»™t khi quyết định đứng sau lÆ°ng ông Diệm, Washington đã nhận trách nhiệm tạo lập má»™t nhà lãnh đạo và xây dá»±ng cả má»™t bá»™ máy chính quyá»n.
Vào đầu năm 1954, khi Tổng thống Eisenhower quyết định từng bÆ°á»›c thế chân Pháp ở Äông DÆ°Æ¡ng, CIA bắt đầu xem “chân tÆ°á»›ng†của những nhân vật lãnh đạo Việt Nam nào khả dÄ© có thể trá»±c tiếp chống lại phong trào Việt Minh lan rá»™ng.
Sở dÄ© ông Diệm được ngÆ°á»i Mỹ đỡ đầu là vì ông có được 3 yếu tố mà hiếm có nhân vật nào lúc đó đạt được: Ông là nhân vật chống Cá»™ng, là ngÆ°á»i Thiên Chúa giáo, và giá»i tiếng Anh. Yếu tố tiếng Anh hết sức quan trá»ng, vì vào thá»i Ä‘iểm đó, Ä‘a số quan chức Việt Nam Ä‘á»u còn ảnh hưởng chÆ°Æ¡ng trình Pháp, nói và viết tiếng Pháp thông thạo, thậm chí nhiá»u ngÆ°á»i còn giữ quốc tịch Pháp. Ông Diệm có lợi thế khi ông từng sống ở Há»™i Truyá»n giáo Maryknoll ở New York và New Jersey từ năm 1951 đến 1953. Những năm tháng ở Mỹ đã giúp ông tranh thủ vận Ä‘á»™ng hành lang để được má»™t số nhân vật tiếng tăm của Mỹ đỡ đầu, trong đó phải kể đến Hồng y Spellman, các thượng nghị sÄ© Mike Mansfield và John F.Kennedy (sau này là tổng thống). Nhá» những tiếp cận đó, ông Diệm có thêm lợi thế tranh thủ được sá»± ủng há»™ của những nhà lập pháp Mỹ có ảnh hưởng lá»›n đến chính sách Äông à là dân biểu Walter Judd (đảng Cá»™ng hòa, bang North Dakota) và thượng nghị sÄ© Hubert Humphrey (đảng Dân chủ, bang Minnesota, sau này là phó tổng thống), nhất là khi cuá»™c Chiến tranh lạnh lên đến thá»i kỳ cao Ä‘iểm.
Ông Diệm đã tạo cho mình danh tiếng là má»™t “ngÆ°á»i quốc gia†khi vào năm 1933, ông từ chức Bá»™ trưởng Ná»™i vụ trong chính phủ của Hoàng đế Bảo Äại, khi ngÆ°á»i Pháp bác bá» những Ä‘á» nghị cải cách của ông. Và đến thá»i Ä‘iểm năm 1954, khi cần má»™t ứng viên đáp ứng đủ tiêu chuẩn của cả Mỹ và Pháp, thì không ai đủ Ä‘iá»u kiện hÆ¡n há» Ngô. Ngày 18.6.1954, Bảo Äại lúc đó ở Pháp, đã má»i ông Diệm đứng ra thành lập ná»™i các thay thế cho chính phủ của Hoàng thân Bá»­u Lá»™c.
Khi ông Diệm đảm nhận chức vụ thủ tÆ°á»›ng, hoạt Ä‘á»™ng của CIA ở Việt Nam chia làm 2 nhánh. Nhánh thứ nhất: CIA Saigon Station, là bá»™ phận chính thức thuá»™c quyá»n Ä‘iá»u khiển từ Tổng hành dinh CIA ở Langley, Virginia, Mỹ, hoạt Ä‘á»™ng bí mật tại Sài Gòn, có nhiệm vụ đánh giá trá»±c tiếp những chính khách quốc gia ở đó, chuẩn bị nhân sá»± cho má»™t chính phủ ở Nam Việt Nam. Tổng hành dinh CIA đã chá»n Paul Harwood, nhân vật đã tốt nghiệp khoa à châu há»c, phụ trách.
Bá»™ phận thứ 2 của CIA là Saigon Military Mission (SMM), vốn được hình thành trong cuá»™c há»p của Há»™i đồng An ninh quốc gia Mỹ tháng 1.1954, khi ai đó tiến cá»­ đại tá Edward Lansdale, ngÆ°á»i từng nổi danh là nhân vật “kiến lập vua†(Kingmaker) ở Philippines, được giao nhiệm vụ tìm kiếm má»™t ngÆ°á»i Việt Nam tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i Ramon Magsaysay của Philippines. Há»™i đồng An ninh quốc gia chấp thuận việc bổ nhiệm Harwood, vốn đã đến Sài Gòn trong tháng 4.1954, và đại tá Lansdale theo gót đến Hòn ngá»c Viá»…n Äông vào tháng 6 năm đó.
Ngoại trưởng Mỹ lúc đó là John Foster Dulles, cùng em ruá»™t là Giám đốc CIA Allen Welsh Dulles, đã hậu thuẫn cho việc bổ nhiệm. Và vá»›i tÆ° cách ngÆ°á»i đứng đầu bá»™ phận CIA thứ 2, đại tá Lansdale không phải báo cáo cho McCarthy ở Sài Gòn hay Chánh sở Viá»…n Äông vụ, mà là báo cáo trá»±c tiếp cho Giám đốc CIA Allen Dulles. Bá»™ phận thứ 2 do Lansdale phụ trách, Saigon Military Mission (SMM), tức Phái bá»™ Quân sá»± Sài Gòn, mà nhân viên thuá»™c quyá»n của Lansdale Ä‘á»u mặc quân phục và làm việc dÆ°á»›i danh nghÄ©a Phái bá»™ Cố vấn quân sá»± Mỹ (MAAG), và sau này đảm trách vá» các hoạt Ä‘á»™ng dân sá»± và bình định nông thôn.
Ông Diệm và bào đệ là Ngô Äình Nhu - nhá» hÆ¡n ông Diệm 11 tuổi, trong vai trò cố vấn - Ä‘á»u xem Lansdale và Harwood là những kênh liên lạc vá»›i Washington. Äặc biệt, Lansdale còn cho anh em há» Ngô biết vá» mối liên hệ trá»±c tiếp của ông ta vá»›i các cấp làm chính sách ở Washington. Yếu tố quan trá»ng nhất là Lansdale được sá»± ủng há»™ của anh em Dulles khiến cho ông ta có nhiá»u ảnh hưởng đến những ngÆ°á»i làm chính sách của Mỹ.
Vào đầu thập niên 1950, chủ nghÄ©a tích cá»±c cùng những hứa hẹn của CIA tÆ°Æ¡ng phản vá»›i những gì mà sứ quán Mỹ chủ trÆ°Æ¡ng. Hai vị đại sứ đầu tiên của Mỹ lại quan tâm đến những lợi ích của Pháp tại Việt Nam và thÆ°á»ng tá» ra nghi ngá» khả năng cùng triển vá»ng của ông Diệm trong vai trò lãnh đạo. Không nghi ngá» gì vá» việc các vị đại sứ Mỹ cùng bá»™ tham mÆ°u của há» có thể nhận sá»± tÆ° vấn của hai bá»™ phận CIA do Harwood và Lansdale đứng đầu. NhÆ°ng hai vị đại sứ Mỹ đầu tiên thá»i ông Diệm là Donald Heath và tÆ°á»›ng Lawton Collins đã không làm nhÆ° vậy.
Äại sứ Heath, má»™t nhà ngoại giao chuyên nghiệp, trở thành lãnh đạo phái bá»™ của Mỹ tại Sài Gòn năm 1950. Trên bình diện cá nhân, ông có vẻ chịu ảnh hưởng của những ác cảm ngÆ°á»i Pháp đối vá»›i anh em há» Ngô, đặc biệt chia sẻ sá»± chán ghét đối vá»›i ông Ngô Äình Nhu. Chỉ 4 tháng sau khi ông Diệm giữ ghế thủ tÆ°á»›ng, ông Heath đã phải rá»i Sài Gòn. Tân đại sứ Mỹ là cá»±u đại tÆ°á»›ng Lawton Collins, má»™t quân nhân nổi tiếng trong Thế chiến 2, và từng là Tham mÆ°u trưởng Lục quân Mỹ trong chiến tranh Triá»u Tiên. Äại sứ Collins được cá»­ sang Nam Việt Nam đầu tháng 11.1954 vá»›i nhiệm vụ đánh giá khả năng lãnh đạo của Thủ tÆ°á»›ng Ngô Äình Diệm, cÅ©ng nhÆ° Ä‘á» xuất những biện pháp giúp đỡ cho chính quyá»n Sài Gòn. Chỉ má»™t tháng sau, Äại sứ Collins báo cáo vá» Washington rằng: “Ông Diệm không đủ khả năng Ä‘oàn kết má»i phe phái ở Nam Việt Namâ€. Tháng 4.1955, ông chính thức Ä‘á» nghị Ngoại trưởng Dulles thay thế ngay ông Diệm. (Còn tiếp)
Ông Diệm suýt bị hạ bệ năm 1955

28/10/2009 23:11


http://www.thanhnien.com.vn/News/Picture200901/Tieukhuong/10/29/19a.jpg

Ông Lansdale và ông Diệm (thứ hai và ba từ trái) - Ảnh: Prouty.org

Má»™t trong những khó khăn lá»›n nhất của ông Diệm lúc má»›i lên cầm quyá»n là đối phó vá»›i các lá»±c lượng giáo phái. Äó là lá»±c lượng Cao Äài và Hòa Hảo, vốn có đến hàng chục ngàn tay súng.
Lãnh đạo hai lá»±c lượng này trÆ°á»›c đây Ä‘á»u được chu cấp của ngÆ°á»i Pháp để chống lại Việt Minh. Nay, má»™t khi ngÆ°á»i Pháp "cúp" viện trợ, nếu ông Diệm có thể tiếp tục há»— trợ thì sẽ giành được sá»± ủng há»™ của há».
Thế nhÆ°ng, lúc đó ông Diệm không có tiá»n. Cố vấn Ngô Äình Nhu đã than phiá»n vá»›i Trưởng nhánh CIA Saigon là Harwood rằng vị tiá»n nhiệm của bào huynh ông là Hoàng thân Bá»­u Lá»™c đã ra Ä‘i cùng vá»›i "quỹ Ä‘en" của văn phòng thủ tÆ°á»›ng khi ông rá»i nhiệm sở. Tài liệu của CIA không ghi nhận khoản tiá»n là bao nhiêu, nhÆ°ng có nói là trong mấy tuần lá»… đầu tiên, Harwood có gá»­i tiá»n đến cho ông Diệm chi xài. Khoản tiá»n đó đã cạn khi ông Diệm gặp Lansdale vào tháng 9.1954, nên ông đã yêu cầu cung cấp thêm.

Mua chuộc tướng Trịnh Minh Thế
Má»™t vị tÆ°á»›ng của lá»±c lượng Cao Äài là ông Trịnh Minh Thế, vốn từ lâu đã có mối liên lạc vá»›i ông Ngô Äình Nhu, là nhân vật mà ông Diệm muốn tranh thủ được sá»± hậu thuẫn, vì ông Diệm xem tÆ°á»›ng Thế là má»™t đồng minh tiá»m tàng chống lại các sÄ© quan trong hàng ngÅ© quân Ä‘á»™i quốc gia, vốn vẫn tá» ra ủng há»™ Pháp. Sau khi ông Nhu Ä‘iá»u đình được vá»›i tÆ°á»›ng Thế, ông Diệm yêu cầu Lansdale cung cấp đô la để ông mua chuá»™c vị tÆ°á»›ng Cao Äài. Lansdale chấp thuận cấp tiá»n cho ông Diệm để chuyển cho tÆ°á»›ng Thế.
Vào ngày 15.9.1954, Lansdale được tÆ°á»›ng Trịnh Minh Thế má»i lên tổng hành dinh ở núi Bà Äen, tỉnh Tây Ninh. Tại đây, tÆ°á»›ng Thế xác nhận việc ủng há»™ tân chính quyá»n của ông Diệm. NhÆ°ng trong báo cáo chính thức của đại tá Lansdale thì ông "bá» sót" vai trò của ông là bảo đảm những cam kết của tÆ°á»›ng Thế vá»›i ông Diệm. Lansdale chỉ nói là "do yêu cầu của Äại sứ Mỹ Heath, nên Washington đã bí mật chuyển qua Diệm khoản tiá»n để cung cấp cho tÆ°á»›ng Thế thông qua CÆ¡ quan SMM (Saigon Military Mission - Phái bá»™ Quân sá»± tại Sài Gòn, má»™t CÆ¡ quan của CIA - ND)". Sá»± việc đã làm ông Nhu tức giận. Trong cuá»™c gặp gỡ vá»›i Harwood sau đó, ông Nhu đã chỉ trích việc đại tá Lansdale hành xá»­ trong việc cung cấp tiá»n cho tÆ°á»›ng Thế cho thấy là ông Diệm nhÆ° "trong túi ngÆ°á»i Mỹ". Ông Nhu Ä‘e dá»a không làm việc vá»›i Lansdale.
Vá» phần mình, đại tá Lansdale cÅ©ng trả Ä‘Å©a. Khi Äại sứ Heath được đại tÆ°á»›ng Collins thay thế vào tháng 11.1954, Lansdale chỉ thị cho Joe Redick Ä‘i gặp vị tân đại sứ và yêu cầu cách chức ông Nhu. Tuy nhiên, Redick nhắc cho Lansdale nhá»› là vai trò của ông Nhu quan trá»ng nhÆ° thế nào trong chính quyá»n của ông Diệm, và là "kênh" liên lạc chính thức vá»›i chính quyá»n, nên ông Lansdale đã bá» qua vụ việc.
Lá»i Ä‘e của Harwood
Ná»™i các của ông Diệm bao gồm toàn bá»™ nhân sá»± là những ngÆ°á»i trung thành vá»›i há» Ngô, nên ngÆ°á»i Pháp đã thúc giục Ngoại trưởng Mỹ Dulles là nên gây áp lá»±c ông Diệm mở rá»™ng thành phần chính phủ cho đại diện các giáo phái tham gia. Thế nhÆ°ng, ông Diệm chống lại ná»— lá»±c kết hợp ngoại giao Pháp - Mỹ này. Tổng hành dinh CIA cuối cùng đã chỉ thị cho chi nhánh ở Sài Gòn phải cố gắng phá vỡ thế bế tắc. Harwood là ngÆ°á»i thi hành lệnh.
Nhân vật đầu tiên thuyết phục ông Diệm chính là bào đệ của ông, nhÆ°ng cố vấn Ngô Äình Nhu đã không làm cho ông anh thay đổi lập trÆ°á»ng mở rá»™ng chính quyá»n. Ngày 20.9.1954, ông Nhu thừa nhận thất bại và cầu cứu Harwood hãy cùng ông đến Dinh Gia Long vào chiá»u tối để thuyết phục ông Diệm. Cả ba gặp gỡ nhau trong phòng ngủ của ông Diệm. NhÆ°ng cuá»™c đàm phán vẫn không Ä‘i đến kết quả, cho dù ông Harwood đã bóng gió nói đến những Ä‘e dá»a rút lại mối quan hệ. Cả ông Diệm lẫn Harwood Ä‘á»u giữ lập trÆ°á»ng của mình.
Khi màn đêm rÅ© xuống, há» Ä‘i bá»™ ra ngoài ban-công Dinh Gia Long. Lúc đó, Harwood má»›i để ý đến 2 chiếc thiết giáp bên ngoài hàng rào, mà nòng súng đại bác lại nhắm vào tòa nhà. Ông Harwood nói vá»›i ông Diệm rằng, sá»± hiện diện của ông bên ngoài ban-công có thể sẽ kích Ä‘á»™ng các tay súng thuá»™c quyá»n tÆ°á»›ng Nguyá»…n Văn Hinh, Tổng tham mÆ°u trưởng quân Ä‘á»™i quốc gia. TÆ°á»›ng Hinh là ngÆ°á»i được đào tạo ở Pháp, là sÄ© quan trong không lá»±c Pháp và vẫn giữ quốc tịch Pháp, nên ông Diệm rất nghi ngá» vá» lòng trung thành của ông tÆ°á»›ng này. Cả ba trở vào phòng ngay. Cuối cùng, sau vài lá»i "càu nhàu", ông Diệm đồng ý mở rá»™ng ná»™i các. Cho dù dÆ°á»›i mắt ông Harwood, sá»± chấp nhận của ông Diệm có vẻ miá»…n cưỡng, nhÆ°ng sau đó, giáo phái Cao Äài và Hòa Hảo đã có đại diện là bá»™ trưởng trong chính quyá»n.
Căng thẳng giữa ông Diệm và tÆ°á»›ng Hinh chấm dứt vào tháng 10.1954 khi Bảo Äại triệu ông Hinh vá» Pháp dÆ°á»›i áp lá»±c của Mỹ. Cả tÆ°á»›ng Hinh và những ngÆ°á»i Pháp hậu thuẫn ông Ä‘á»u biết rằng, thượng nghị sÄ© Mike Mansfield tuyên bố Mỹ sẽ ngÆ°ng viện trợ cho các lá»±c lượng ở nam Việt Nam nếu ông Diệm bị lật đổ. Ngày 24.10, phía Mỹ công bố bức thÆ° của Tổng thống Eisenhower nói là kể từ 1.1.1955, tất cả viện trợ Mỹ sẽ được chuyển trá»±c tiếp cho chính quyá»n của ông Diệm.


L
ật ngược thế cỠvào giỠchót
29/10/2009 22:53


http://www.thanhnien.com.vn/News/Picture200901/112006949.jpg

Ông Ngô Äình Diệm từng suýt bị Mỹ thay thế vào năm 1955 - Ảnh: USFG

TrÆ°á»›c nguy cÆ¡ bị ngÆ°á»i Mỹ thay thế, ông Diệm đã cứu vãn sá»± nghiệp chính trị của mình sau khi dẹp được lá»±c lượng Bình Xuyên.

Ngoài tÆ°á»›ng Thế, đại tá Lansdale còn liên lạc vá»›i tÆ°á»›ng Nguyá»…n Thanh PhÆ°Æ¡ng, chỉ huy lá»±c lượng chính quy của Cao Äài, cùng 2 tÆ°á»›ng Cao Äài khác nữa. Tuy nhiên, khó khăn của ông Diệm là ngoài tÆ°á»›ng Thế, tất cả các thủ lÄ©nh quân sá»± khác, nhất là tÆ°á»›ng Lê Văn Viá»…n - tức Bảy Viá»…n, thủ lÄ©nh Bình Xuyên, và Ä‘ang nắm trong tay lá»±c lượng cảnh sát Sài Gòn (do Bảo Äại ủy quyá»n trÆ°á»›c đây), thì không chịu giải quyết vá» số phận của lá»±c lượng quân sá»± thuá»™c quyá»n. Trong khi ông Diệm má»™t má»±c nhất định kết hợp tất cả vào má»™t lá»±c lượng duy nhất là quân Ä‘á»™i quốc gia Việt Nam. Chỉ có tÆ°á»›ng Thế Ä‘Æ°a má»™t lữ Ä‘oàn của mình gia nhập quân Ä‘á»™i quốc gia vào giữa tháng 2.1955.
Thủ lÄ©nh các giáo phái và lãnh đạo các chính đảng trong ná»™i các mở rá»™ng Ä‘á»u chỉ quan tâm đến quyá»n lợi của há». Rồi há» thành lập Mặt trận Giáo phái thống nhất quốc gia, trong đó có cả tÆ°á»›ng Trịnh Minh Thế. Äến ngày 21.3.1955, mặt trận ra má»™t tuyên cáo tối hậu, yêu cầu ông Diệm giải tán chính phủ trong vòng 5 ngày. Trong vai trò Ä‘iá»u phối được cả Mỹ và Pháp ủy nhiệm (Pháp lúc đó còn có tÆ°á»›ng Paul Ely, chỉ huy quân Ä‘á»™i Äông DÆ°Æ¡ng ở Sài Gòn), đại tá Lansdale làm con thoi liên lạc giữa ông Diệm và phái Cao Äài. Ông Diệm than phiá»n vá» hành Ä‘á»™ng của giáo phái, nhÆ°ng Lansdale bảo đảm vá»›i ông rằng, tuy tÆ°á»›ng Thế ký vào bản tuyên cáo, nhÆ°ng vẫn trung thành vá»›i chính phủ.

 

Hết hạn tối hậu, ông Diệm từ chối yêu sách, thế là các thành viên ná»™i các thuá»™c các giáo phái đồng loạt từ chức. Tình hình lại rối ren thêm khi Tổng trưởng Quốc phòng Hồ Thông Minh tuyên bố từ chức, viện dẫn vì ông Diệm từ chối việc bảo đảm phải tÆ° vấn ná»™i các trÆ°á»›c khi có hành Ä‘á»™ng chống lại Bình Xuyên. Và ngày 29.3.1955, lá»±c lượng Bình Xuyên của Bảy Viá»…n nổ súng để chiếm thế thượng phong trÆ°á»›c tin tức là ông Diệm thông báo cho ngÆ°á»i Pháp biết ông sẽ cho quân Ä‘á»™i tiếp quản tổng hành dinh cảnh sát quốc gia. Quân của Bảy Viá»…n bắn cả đạn pháo vào dinh Äá»™c Lập. Ngày 31.3, dÆ°á»›i sá»± thúc đẩy của tÆ°á»›ng Ely và Pháp, Bảo Äại gá»­i má»™t công Ä‘iện yêu cầu ông Diệm từ chức. Bảo Äại đã gá»­i công Ä‘iện đến 2 lần vá»›i mục đích để cho những kẻ thù của ông Diệm hay biết. Äến thá»i Ä‘iểm này thì Äại sứ Mỹ Lawton Collins báo cáo vá»›i Washington là phải thay thế ngay ông Diệm.
Chỉ có Lansdale là không đồng tình vá»›i Äại sứ Collins. Lansdale cho rằng ông Diệm có thể đứng vững và quân Ä‘á»™i quốc gia kết hợp vá»›i lá»±c lượng Cao Äài của tÆ°á»›ng Thế, tÆ°á»›ng PhÆ°Æ¡ng, là có thể đẩy lui quân Bình Xuyên. TrÆ°á»›c khi Äại sứ Collins được triệu vá» Washington báo cáo tình hình, Lansdale cÅ©ng xin tổng hành dinh CIA cho tháp tùng để bảo vệ quan Ä‘iểm của mình nhÆ°ng Washington từ chối. Lansdale chỉ còn cách thuyết phục Äại sứ Collins, nhÆ°ng không thể ngăn chặn những hiểu lầm giữa ông Collins và ông Diệm. Kết quả là khi Äại sứ Collins Ä‘i Washington và được báo cáo trá»±c tiếp vá»›i Tổng thống Eisenhower, ông đã chỉ trích ông Diệm chỉ Ä‘Æ°a vào ná»™i các toàn là những “Yes-manâ€, chỉ biết vâng dạ theo lệnh của ông mà thôi. Tòa Bạch á»c chấp thuận bàn bạc vá»›i Pháp và Bảo Äại để thay thế ông Diệm. Ngày 28.4.1955, Äại sứ Collins Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» Sài Gòn thì Bá»™ Ngoại giao Mỹ gá»­i công Ä‘iện chỉ thị việc chuẩn bị thay thế ông Ngô Äình Diệm.
NhÆ°ng lúc đó, bá»™ phận của Lansdale vẫn tìm cách thuyết phục Kidder là ngÆ°á»i thay mặt cho Collins ở Sài Gòn, để được báo cáo vá» tổng hành dinh quan Ä‘iểm của từng ngÆ°á»i vá» khả năng chiến thắng lá»±c lượng Bình Xuyên của phe ông Diệm. Kidder từ chối, viện dẫn là Collins đã biết tất cả. Lansdale bèn quay qua hợp tác vá»›i nhánh CIA của Harwood và gá»­i má»™t công Ä‘iện “chung†vỠ“ý kiến cần xem xét lại†của CIA Sài Gòn rằng không nên thay thế ông Diệm. CÆ¡ may của nhà Ngô vẫn còn, khi quân Ä‘á»™i quốc gia phối hợp vá»›i lá»±c lượng Cao Äài đã đánh bật phe Bình Xuyên ra khá»i hang ổ ở Chợ Lá»›n, chỉ còn vài Ä‘iểm nhá» Ä‘ang bị bao vây. Tình hình được báo cáo ngày càng lạc quan vá» Washington và đến ngày 30.4, quân của ông Diệm làm chủ được tình hình. Khi Äại sứ Collins chÆ°a vá» tá»›i Sài Gòn thì ở đó đã nhận được lệnh từ Washington hủy bá» công Ä‘iện ngày 28.4 vá» việc thay thế ông Diệm. (Còn tiếp)
NgÆ°á»i "kiến lập vua" phải ra Ä‘i

30/10/2009 22:45


http://www.thanhnien.com.vn/News/Picture200901/T19a35954944.jpg

Cố vấn Ngô Äình Nhu (phải) ngày càng trở nên khó Æ°a đối vá»›i ngÆ°á»i Mỹ - Ảnh: USFG

Nếu không có sự hỗ trợ của CIA thông qua 2 trưởng chi nhánh Harwood và Lansdale, nhất là Lansdale, thì anh em ông Diệm không thể trụ lại quá 6 tháng đầu.
Sau khi đã khá ổn, ngày 23.10.1955, chính quyá»n Sài Gòn tổ chức trÆ°ng cầu dân ý, vá»›i kết quả ông Diệm nhận được đến 98% số phiếu ủng há»™, Bảo Äại bị truất phế. Ba ngày sau, ông Diệm tuyên bố trở thành tổng thống.
Hết thá»i
Äại tá Lansdale nổi tiếng là ngÆ°á»i “kiến lập vua†(Kingmaker) nhá» vai trò của ông trong việc “phò tá†cho ông Magsaysay lên làm Tổng thống Philippines. Vào đầu thập niên 1950, Lansdale được giao nhiệm vụ qua Philippines giúp chính phủ của Tổng thống Elpidio Quirino chống lại lá»±c lượng du kích Hukbalahap. Sau đó, Lansdale kết thân vá»›i Bá»™ trưởng Quốc phòng Ramon Magsaysay, rồi giúp ông này giành chiến thắng trong cuá»™c bầu cá»­ tổng thống Philippines cuối năm 1953. Việc này đã được đích thân Tổng thống Mỹ Eisenhower khen ngợi. Khi được Ä‘iá»u qua Việt Nam, Lansdale rất tá»± tin vá»›i những kinh nghiệm từng có ở Philippines, để giúp Washington nắm quyá»n kiểm soát chính quyá»n ở miá»n Nam Việt Nam.
Tại miá»n Nam, ảnh hưởng của Lansdale là nhá» vào mối quan hệ vá»›i tÆ°á»›ng Cao Äài Trịnh Minh Thế. Äến khi tÆ°á»›ng Thế chết vào cuối tháng 4.1955 thì ảnh hưởng của Lansdale cÅ©ng mất dần. Mặc dù được nhiá»u đồng nghiệp nể trá»ng, nhÆ°ng Lansdale chÆ°a bao giá» dám tuyên bố là mình đã gây được ảnh hưởng quan trá»ng đối vá»›i ông Diệm. Thậm chí, có lần Lansdale đã nói vá»›i Trưởng nhánh CIA Sài Gòn Harwood rằng có lẽ ông Diệm chỉ chấp nhận có 10% những lá»i cố vấn của ông mà thôi.

Khi Harwood mãn nhiệm vào tháng 4.1956 thì đại tá Lansdale cÅ©ng tìm cách thoái lui. Ông viết thÆ° cho tÆ°á»›ng Hobbles nhá» giúp đỡ để Ä‘Æ°a ông trở lại Manila phục vụ. TÆ°á»›ng Hobbles can thiệp vá»›i Ngoại trưởng Mỹ Dulles, rồi được Tổng thống Eisenhower đồng ý cho Lansdale trở lại Philippines. NhÆ°ng đại tá Lansdale đã hết thá»i, vì ngÆ°á»i mà ông từng tá»± hào “đưa lên làm vuaâ€, Tổng thống Magsaysay, tá» ra không mấy quan tâm đến việc Lansdale trở lại phục vụ ở Manila. Cuối cùng, tháng 12.1956, Lansdale trở vá» Mỹ làm việc cho Bá»™ Quốc phòng. Bá»™ phận SMM ở Sài Gòn bị giải thể và 2 nhánh CIA ở đó được nhập lại làm má»™t, do Nicholas Natsios làm trưởng nhánh, và Douglas Blaufarb phụ tá vá»›i nhiệm vụ liên lạc vá»›i anh em há» Ngô.
Ông Nhu trong mắt CIA
Có thể nói, vị trí cố vấn tổng thống, tuy là thế lá»±c tá»™t cùng, nhÆ°ng là chức vụ không chính thức trong thành phần chính quyá»n. Bá»™ phận CIA ở Sài Gòn đóng vai trò là “kênh†liên lạc giữa ông Nhu và Chính phủ Mỹ, nên đã tổ chức chuyến Ä‘i Washington cho vợ chồng ông Nhu trong tháng 3.1957. Mặc dù ông Nhu không giữ má»™t chức vụ chính thức nào trong chính quyá»n của ông Diệm, nhÆ°ng do vai trò quan trá»ng của ông, Tổng hành dinh CIA đã dàn xếp để không những ông Nhu được há»™i đàm vá»›i Bá»™ trưởng Ngoại giao, Bá»™ trưởng Quốc phòng Mỹ, mà cả Tổng thống Eisenhower cÅ©ng dành cho ông má»™t cuá»™c tiếp kiến tại tòa Bạch á»c. Ông Ngô Äình Nhu còn làm việc vá»›i Giám đốc CIA Allen Dulles và gặp gỡ nhiá»u thượng nghị sÄ© có thế lá»±c khác trên chính trÆ°á»ng. Có thể nói vào thá»i Ä‘iểm đó, chÆ°a có má»™t nhân vật ngoại quốc nào không giữ cÆ°Æ¡ng vị cao cấp trong chính quyá»n mà lại được Washington “trá»ng vá»ng†nhÆ° thế. Chính nhá» CIA dàn xếp mà hình ảnh của ông bà Ngô Äình Nhu tràn lan trên các hệ thống truyá»n thông Mỹ và thế giá»›i, đến ná»—i ở quê nhà, bào đệ của ông là “lãnh chúa miá»n Trung†Ngô Äình Cẩn phải ganh tức.
Trong chuyến Ä‘i Mỹ, ông Nhu tạo được ấn tượng cá nhân rất tốt và tá» ra rất tá»± tin. Chỉ có Ä‘iá»u duy nhất là CIA than phiá»n vá» sá»± “quá đà†của bà Nhu. Chẳng là bà cố vấn đã khai thác triệt để nhan sắc, tính hoạt bát và trình Ä‘á»™ Anh ngữ của mình để lôi cuốn sá»± chú ý của quan khách trong tiệc chiêu đãi của Giám đốc CIA tại CLB Alibi ở Washington.
TrÆ°á»›c khi ông Nhu ra vá», má»i việc đã chuẩn bị sẵn sàng cho chuyến Ä‘i Washington của ông Diệm. Äại tá Lansdale lúc đó đã chuyển qua phục vụ tại Bá»™ Quốc phòng. Ông báo cho CIA Sài Gòn biết ông Diệm sẽ được má»i Ä‘á»c diá»…n văn trÆ°á»›c lưỡng viện Quốc há»™i Mỹ. Trong chuyến Ä‘i Mỹ thượng tuần tháng 5.1957 đó, ông Diệm đã gặp Giám đốc CIA Allen Dulles tại tòa nhà Blair House đối diện Nhà Trắng. Trong các Ä‘á» tài thảo luận, có vấn Ä‘á» CIA muốn đẩy mạnh việc tái tổ chức hệ thống tình báo của Nam Việt Nam. NhÆ°ng ông Diệm, tuy bá» ngoài thì đồng ý trên nguyên tắc, nhÆ°ng bên trong lại tá» vẻ “không muốn đặt trách nhiệm quá nhiá»u trong tay của má»™t ngÆ°á»iâ€, vì thế tiến triển không mấy khả quan. Do đó, đảng Cần Lao của ông Nhu vẫn nắm gần hết má»i quyá»n bính. Công cụ tình báo chính của ông Diệm vẫn là Sở Nghiên cứu chính trị xã há»™i (SEPES).
Không mấy hài lòng vá» tiến trình dân chủ của chính quyá»n ông Diệm, nhÆ°ng nhìn chung, Washington công nhận là ông Diệm đã thành công bÆ°á»›c đầu. Tuy nhiên, những rạn nứt trong ná»™i bá»™ gia đình há» Ngô, việc triệt hạ đối thủ chính trị, và nhất là sá»± thao túng của ông Nhu đã dần làm mất hậu thuẫn từ phía Washington. Theo lá»i ông Trần Quốc Bá»­u, thì vào cuối thập niên 1950, hầu nhÆ° tất cả những quyết định chính sách cốt lõi Ä‘á»u từ ông Nhu. Ông Bá»­u nói, nếu nhÆ° ông trình má»™t Ä‘á» nghị lên tổng thống, thì ông Diệm nói là ông cần thá»i gian để cân nhắc. NhÆ°ng cÅ©ng vá»›i Ä‘á» nghị đó, nếu trình lên cố vấn Ngô Äình Nhu thì sẽ có câu trả lá»i tức khắc, rồi chỉ vài ngày sau là có chỉ thị thi hành từ tổng thống phủ. Chính những báo cáo của ông Bá»­u khiến cho Tổng hành dinh CIA bận tâm lý giải vá» phân nhiệm trong chính quyá»n của ông Diệm. CIA cÅ©ng đã Æ°á»›c tính đến khả năng ông Nhu thay thế ông Diệm. NhÆ°ng chứng cứ dần dà cho thấy, mối quan hệ giữa ông Nhu và các quan chức Mỹ, kể cả những viên chức CIA ngày càng căng thẳng.
Sá»± ghét bỠông Nhu càng tá» ra rõ ràng hÆ¡n khi Blaufarb phát hiện ra rằng, tài xế ngÆ°á»i Việt mà bác sÄ© Trần Kim Tuyến, chỉ huy lá»±c lượng mật vụ của đảng Cần Lao tiến cá»­ cho ông, không phải là ngÆ°á»i bị Ä‘iếc nhÆ° lá»i của ông Tuyến. Trái lại, đó là má»™t ngÆ°á»i rất thông thạo cả tiếng Anh lẫn tiếng Pháp. Kể từ đó, ông Nhu trở nên ít tiếp cận được hÆ¡n, và chi nhánh CIA Sài Gòn cho rằng, có lẽ là do thiên kiến chống phÆ°Æ¡ng Tây của ông cố vấn.


Vai trò CIA trong cuộc đảo chính hụt năm 1960


31/10/2009 23:31


http://www.thanhnien.com.vn/News/Picture200901/Tieukhuong/11/01/19a.jpg

Chỉ huy CIA tại Sài Gòn William Colby sau này đứng đầu CIA - Ảnh: Tư Liệu

Năm 1960, má»™t số tÆ°á»›ng lÄ©nh Sài Gòn đã thá»±c hiện cuá»™c binh biến lật đổ chế Ä‘á»™ Ngô Äình Diệm nhÆ°ng thất bại. Má»™t câu há»i được đặt ra là CIA đóng vai trò nhÆ° thế nào trong sá»± kiện này.
Vào đầu năm 1960, Äại sứ Mỹ tại Sài Gòn lúc đó là Elbridge Durbrow, còn Trưởng nhánh CIA là William Colby. NhÆ°ng hai nhân vật này lại có quan Ä‘iểm ngược nhau vỠông Diệm. Nếu nhÆ° Colby vẫn còn hy vá»ng vào thể chế của há» Ngô, thì sá»± nghi ngá» của Äại sứ Durbrow lại được những nhân viên ká» cận vá»›i Colby chia sẻ, trong đó có George Carver, má»™t phụ tá trẻ tuổi của Colby, mà sau này trở thành phụ tá đặc biệt vá» Việt Nam vụ của Giám đốc CIA. Carver đã xem chế Ä‘á»™ của ông Diệm là không thể cứu vãn, bởi anh ta nghÄ© rằng, chỉ có cải tổ triệt để má»›i mong cứu được chế Ä‘á»™ khá»i bị các thế lá»±c chống đối lật đổ, nhÆ°ng đối vá»›i ông Diệm thì không bao giá» có cải cách, cải tổ gì cả. Vá» phần Colby, ông cho rằng, quan Ä‘iểm của Carver hay những nhân viên nhÆ° thế, Ä‘Æ¡n giản phản ảnh khuynh hÆ°á»›ng chống ông Diệm ở những thành phần chống đối mà há» thÆ°á»ng tiếp xúc.
Tuy vậy, toàn bá»™ chi nhánh CIA Sài Gòn Ä‘á»u đồng thuận má»™t Ä‘iểm. Äó là: Những thành phần không phải là Cá»™ng sản nhÆ°ng chống đối chế Ä‘á»™ ông Diệm ở Sài Gòn ngày má»™t tăng cao. Tháng 7.1960, chi nhánh CIA báo cáo vá» sá»± gia tăng thành phần đối lập không Cá»™ng sản, hai tháng sau, lại bổ sung thêm vào đó là thành phần sÄ© quan quân Ä‘á»™i. Tháng 10.1960, há» báo cáo thêm tÆ°á»›ng Trần Văn Minh, và chi nhánh CIA Sài Gòn qua tÆ°á»›ng Minh cùng những mối quan hệ khác, để cố nhận diện những ngÆ°á»i nào sẽ tham gia đảo chính. Trong khi đó, cÅ©ng vá»›i nhiệm vụ mở rá»™ng tiếp xúc hằng ngày, Carver đã tìm tá»›i Hoàng CÆ¡ Thụy, má»™t chính khách đối lập thuá»™c đảng Äại Việt, từng quen biết vá»›i các nhân viên CIA trÆ°á»›c đây.


http://www.thanhnien.com.vn/News/Pictures200902/Tieukhuong/11/01/19b.jpg
Má»™t lần nữa, ông Ngô Äình Diệm và cố vấn Ngô Äình Nhu (từ trái sang) lại thoát hiểm - Ảnh: T.L

NgÆ°á»i Mỹ nắm 2 đầu mối
Tuy đã theo sát tình hình phe đối lập ở Sài Gòn, nhÆ°ng má»i ná»— lá»±c của chi nhánh CIA Sài Gòn vẫn không nắm được chút nào tin tức vá» cuá»™c đảo chính ngày 11.11.1960 mà lữ Ä‘oàn nhảy dù dÆ°á»›i quyá»n chỉ huy của đại tá Nguyá»…n Chánh Thi là lá»±c lượng chủ chốt. Giống nhÆ° cÆ° dân Sài Gòn, các nhân viên CIA cÅ©ng chỉ biết được Ä‘á»™ng tÄ©nh má»™t cách mÆ¡ hồ của quân đảo chính vào rạng sáng 11.11, vá»›i tiếng bánh xe thiết giáp lăn trên Ä‘Æ°á»ng phố, Ä‘i kèm là những tay súng cùng nhau hÆ°á»›ng vá» Dinh Äá»™c Lập. NhÆ°ng nhỠđã theo dõi từ lâu nay, nên CIA đã nhanh chóng tiếp cận vá»›i các nhóm đối lập để nhận diện ngay thủ lÄ©nh phe đảo chính cùng ý đồ của há».
Sáng hôm đó, các nhân viên CIA đã vá»™i Ä‘iá»u nghiên xem phải tiếp xúc vá»›i ai, hoặc theo chân Ä‘oàn quân Ä‘ang tiến vá» phủ tổng thống để quan sát hoạt Ä‘á»™ng của lá»±c lượng nổi dậy. Vá» phần Carver, ông đã gá»i Ä‘iện cho Hoàng CÆ¡ Thụy và được nhân vật này má»i đến gặp má»™t nhóm chính khách dân sá»±, những ngÆ°á»i Ä‘ang trông chá» các tÆ°á»›ng tá đảo chính sẽ phân chia chức vụ cho há» trong tân chính phủ.
Äược Trưởng chi nhánh CIA Colby cho phép, Carver lái xe đến tÆ° gia của ông Thụy. Từ đó, ông báo cáo vá» chi nhánh, đồng thá»i phục vụ nhÆ° má»™t kênh liên lạc cho Chính phủ Mỹ, áp lá»±c lên cánh quân đảo chính không được “làm cá»â€ Dinh Äá»™c Lập, nhÆ° lãnh đạo cuá»™c đảo chính từng Ä‘e dá»a, mà phải thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i ông Diệm.
Nhiá»u năm sau này khi nhá»› lại, Carver thừa nhận là lúc đó, ông  thá»±c sá»± bị khủng hoảng vá» lÆ°Æ¡ng tâm nghá» nghiệp do những chỉ thị, mà ông tin rằng, ông Diệm trÆ°á»›c sau gì rồi cÅ©ng phải ra Ä‘i, và việc dùng mánh khóe để Ä‘iá»u khiển phe đảo chính làm lợi cho ông Diệm là má»™t sai lầm sâu sắc. Tuy rằng miá»…n cưỡng, nhÆ°ng Carver đã thá»±c hiện những gì được chỉ thị. Ông đã thuyết phục được nhóm của Hoàng CÆ¡ Thụy chịu Ä‘iá»u đình vá»›i ông Diệm, theo Ä‘iá»u kiện sẽ duy trì vai trò của ông Diệm “nhÆ° là nhân vật lãnh đạo trong cuá»™c chiến chống lại Cá»™ng sảnâ€.
Cùng lúc đó, má»™t nhân viên CIA khác là Russ Miller, ngÆ°á»i phụ trách những hoạt Ä‘á»™ng chống lại miá»n Bắc Việt Nam, đã cùng vá»›i nhân viên thông dịch tiếng Việt của chi nhánh là Bender, lái xe tá»›i Dinh Äá»™c Lập. Tình hình ở đó căng thẳng, đạn hai bên bắn qua bắn lại. Hai ngÆ°á»i bèn nhập vào đám phóng viên nÆ°á»›c ngoài đứng săn tin ở đó. Ai nấy Ä‘á»u muốn biết những ngÆ°á»i bảo trợ và mục đích của cuá»™c đảo chính. Miller không tìm thấy ai có thể “soi sáng†cho ông. Phát ngôn viên duy nhất cho cuá»™c đảo chính là bác sÄ© Phan Quang Äán, má»™t nhân vật chống đối “lÆ°u niên†và là ngÆ°á»i từng tiếp xúc vá»›i CIA. Ông cÅ©ng tá» vẻ sẵn sàng ngồi vào ban lãnh đạo tân chính quyá»n má»™t khi quân đảo chính lật đổ chế Ä‘á»™ của ông Ngô Äình Diệm. Ông Äán thông báo là ông sẽ tổ chức má»™t cuá»™c há»p báo tại tổng hành dinh Bá»™ Tổng tham mÆ°u, gần phi trÆ°á»ng Tân SÆ¡n Nhất. Thế là Miller và Bender leo lên xe.
Bender tình nguyện trở vỠtòa đại sứ theo dõi tình hình. Miller đi cùng một đồng nghiệp khác đến Bộ Tổng tham mưu quân đội Nam Việt Nam.
Bác sÄ© Äán cùng các phóng viên Ä‘á»u ra Ä‘i sau cuá»™c há»p báo. Riêng Miller và đồng nghiệp còn lang thang trong khuôn viên Bá»™ Tổng tham mÆ°u cho đến khi gặp được ban lãnh đạo cuá»™c đảo chánh. Miller không nhận ra bất cứ ai và tá»± giá»›i thiệu mình là quan chức của tòa đại sứ Mỹ. Má»™t lát sau, đại tá Thi xuất hiện. Ông Thi biết Miller nên ra lệnh cấp cho Miller má»™t Ä‘iện thoại cÅ©ng nhÆ° cá»­ má»™t sÄ© quan để liên tục cung cấp tin tức cho phía Mỹ. Hai nhân viên CIA ở lại đó qua đêm. Há» ngủ trên bàn làm việc khi không còn nghe tiếng kêu ca, phàn nàn của các sÄ© quan nhảy dù nữa.
Những chỉ thị đầu tiên mà Miller nhận được từ Trưởng nhánh CIA Sài Gòn là tránh bất kỳ vai trò cố vấn nào, và tá»± giá»›i hạn hoạt Ä‘á»™ng. Carver thì đã nắm vững tin tức từ nhóm dân sá»± của ông Thụy. Biết được CIA đã làm chủ thông tin cả nhóm dân sá»± lẫn quân sá»± của phe đảo chính, Äại sứ Durbrow má»™t mặt nhận tin tức từ Miller và Carver, má»™t mặt liên lạc Ä‘iện thoại vá»›i Dinh Äá»™c Lập. Phản ảnh vá» sá»± lưỡng lá»± của Bá»™ Ngoại giao Mỹ, ông không Ä‘Æ°a ra rõ ràng sá»± ủng há»™ nào của chính quyá»n Washington, nhÆ°ng Ä‘á» nghị ông Diệm đàm phán vá» những yêu sách của quân đảo chính. Vá» phía CIA, giống nhÆ° Carver đã làm việc vá»›i phe dân sá»±, Miller cÅ©ng áp lá»±c nhánh quân sá»± là hãy thÆ°Æ¡ng thuyết vá»›i ông Diệm hÆ¡n là tấn công vào tổng thống phủ.
Ông Thi đòi nã pháo dinh Äá»™c Lập
Phe quân sá»± lãnh đạo cuá»™c đảo chính tá» ra chia rẽ trong việc giải quyết vấn Ä‘á» then chốt là thÆ°Æ¡ng thuyết vá»›i ông Diệm hay lật đổ ông, và dá»… dàng bị áp lá»±c của phía Mỹ. Chủ trÆ°Æ¡ng tấn công vẫn là chá»n lá»±a của phe đảo chính cho đến khi quân Ä‘á»™i trung thành vá»›i ông Diệm do đại tá Trần Thiện Khiêm kéo từ miá»n Tây lên giải cứu vào ngày 12.11.1960. Phải nói là vai trò áp lá»±c mà Äại sứ Durbrow đã sá»­ dụng có hiệu quả thông qua 2 “kênh†CIA là Carver và Miller lên quân đảo chính, khiến há» chần chừ đã giúp cho ông Diệm sống còn.
Các cuá»™c thÆ°Æ¡ng thuyết kéo dài suốt ngày 11.11 cho đến những giỠđầu tiên của ngày 12. Äó hầu nhÆ° là “kế†của ông Diệm để chá» quân tiếp viện của đại tá Khiêm, vốn là ngÆ°á»i thân cận vá»›i Giám mục Ngô Äình Thục ở VÄ©nh Long, là bào huynh của ông Diệm. Äại tá Khiêm Ä‘ang chỉ huy cuá»™c hành quân giải cứu từ miá»n Tây tiến vá» Sài Gòn.
Sau này, chính Miller nhá»› lại là ông ta nhận chỉ thị từ Trưởng nhánh CIA Sài Gòn, để thông báo cho đại tá Thi biết là đại quân của ông Diệm đã tá»›i nÆ¡i. Lúc đó, ông Thi công nhận cuá»™c đảo chính chấm dứt vì lá»±c lượng áp đảo của đại tá Khiêm. NhÆ°ng đại tá Thi cho biết là ông còn má»™t tiểu Ä‘oàn pháo binh 105 mm, và ông nói vá»›i Miller rằng, ông muốn dùng dàn đại pháo tổng lá»±c này để “trừng phạt†sá»± “phản phé†của ông Diệm. Miller can ngăn ngay vì sợ thiệt hại nhân mạng cho cả ngÆ°á»i Mỹ lẫn ngÆ°á»i Việt sống gần khuôn viên Dinh Äá»™c Lập, cÅ©ng nhÆ° cảnh báo đại tá Thi là đạn pháo của ông không “thủng†được hầm trú ẩn chỉ huy trong tổng thống phủ được đâu. Ông Thi dịu lại rồi sau đó, cùng các sÄ© quan chỉ huy cuá»™c đảo chính, Ä‘i ra Tân SÆ¡n Nhất để bay Ä‘i tị nạn ở Campuchia.
Cánh sĩ quan chỉ huy đảo chính thất bại đã “bỠquên đồng minh†dân sự là ông Hoàng Cơ Thụy. Cuối cùng, ông Thụy phải đến nhỠCarver. CIA đã bí mật đưa ông qua căn cứ không quân Clark ở Philippines, rồi từ đó bay qua Okinawa.
NgÆ°á»i Mỹ gá»i cuá»™c đảo chính bất thành này là má»™t cuá»™c “binh biến†(mutiny), nhÆ°ng vá»›i anh em ông Diệm, đây là mối Ä‘e dá»a lá»›n cho chế Ä‘á»™.

CIA và gia đình há» Ngô: Phe đảo chính “lỡ hẹnâ€Â 


http://www.thanhnien.com.vn/News/Picture200901/108742984.jpg

Hòa thượng Thích Quảng Äức tá»± thiêu tại Sài Gòn năm 1963 để phản đối chính quyá»n đàn áp Phật giáo - Ảnh: T.L

Äến đầu năm 1963, kế hoạch đảo chính đã được xúc tiến, nhÆ°ng các tÆ°á»›ng lÄ©nh Sài Gòn vẫn chÆ°a sẵn sàng lắm cho cuá»™c lật đổ chính quyá»n của ông Diệm.

Khoảng đầu năm 1963, nhân viên CIA hầu nhÆ° hiện diện ở khắp nÆ¡i, trong khi chính quyá»n của Tổng thống Ngô Äình Diệm từ sau vụ binh biến 11.11.1960 đã tá» ra mất tin tưởng vào Washington, thậm chí ông Nhu còn tá» vẻ chống đối ra mặt. Các phe nhóm chống chế Ä‘á»™ ngày càng nhiá»u, cùng vá»›i việc chính quyá»n đàn áp Phật giáo. Các tin đồn vỠđảo chính lại râm ran và CIA không bá» lỡ cÆ¡ há»™i tiếp cận vá»›i tÆ°á»›ng tá quân Ä‘á»™i.
Từ sau vụ 11.11, đại tá Trần Thiện Khiêm được tín nhiệm và thăng cấp thiếu tÆ°á»›ng. NhÆ°ng đến năm 1963, khi phong trào chống đối ông Diệm lên cao, ông Khiêm lại là má»™t trong những vị tÆ°á»›ng tham gia. Nhân ngày Quốc khánh 4.7.1963, Tòa đại sứ Mỹ tổ chức chiêu đãi và má»i các sÄ© quan chỉ huy Sài Gòn. Ông Diệm cho phép các tÆ°á»›ng tá tham dá»±. Äây là cÆ¡ há»™i để trung tá CIA Lucien Conein trổ tài làm cầu nối liên lạc giữa Chi nhánh CIA Sài Gòn vá»›i các tÆ°á»›ng lÄ©nh.

 

 

Washington bá» phÆ°Æ¡ng án chá»n ông Nhu
TrÆ°á»›c tình hình căng thẳng vá»›i việc Phật giáo đấu tranh nhiá»u nÆ¡i, các tÆ°á»›ng lÄ©nh Ä‘á» nghị ông Diệm ban hành thiết quân luật. NhÆ°ng ngay tức khắc, má»i ná»— lá»±c thÆ°Æ¡ng thuyết vá»›i Phật giáo sụp đổ khi các chùa chiá»n lá»›n ở Sài Gòn và những thành phố lá»›n khác bị tấn công đêm 21.8. Hàng trăm nhà sÆ° bị bắt và nhiá»u ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng. Tác giả của vụ bố ráp chùa chiá»n vẫn không rõ là ai, mà sau đó, 2 nhân viên CIA thuá»™c Chi nhánh Sài Gòn chứng kiến cảnh bố ráp ở chùa Xá Lợi thì nói là cảnh sát tiến hành, nhÆ°ng lại mặc trang phục của Thanh niên Cá»™ng hòa.
Äài VOA loan tin ngay là quân Ä‘á»™i đã bố ráp chùa chiá»n, Ä‘iá»u mà tÆ°á»›ng Trần Văn Äôn (lúc đó là Tổng tham mÆ°u trưởng) kịch liệt phản đối vá»›i phía Mỹ. Sau này, CIA má»›i biết là ông Nhu đã sá»­ dụng lá»±c lượng đặc biệt của đại tá Tung và quân của tÆ°á»›ng Tôn Thất Äính trong các vụ bố ráp nói trên.
Vào thá»i Ä‘iểm đó, Henri Cabot Lodge chuẩn bị qua thay Frederick Nolting làm đại sứ tại Sài Gòn. TrÆ°á»›c tình hình có nhiá»u tin tức đảo chính lật đổ ông Diệm, Washington muốn các quan chức của hỠở Sài Gòn tìm ngÆ°á»i có khả năng thay thế ông Diệm. Cả Nolting lẫn Trưởng nhánh CIA John Richardson Ä‘á»u đồng ý vá»›i nhau là không có nhân vật dân sá»± nào có thể thay ông Diệm. Cố vấn Ngô Äình Nhu cÅ©ng có tham vá»ng thay thế bào huynh, nhÆ°ng dÆ°á»›i mắt CIA, ông bị nhiá»u trở lá»±c, nhất là hình ảnh bị công chúng chống đối dữ dá»™i của bà Nhu. Và tuy ông Nhu là nhân vật quyá»n lá»±c số 2 ở miá»n Nam Việt Nam lúc đó, nhÆ°ng CIA nhận xét rằng, ông không thể "trị" được các tÆ°á»›ng tá má»™t khi không có ông Diệm. Do đó, Washington bác bá» phÆ°Æ¡ng án chá»n ông Nhu, và CIA Sài Gòn đã Ä‘á» nghị Phó tổng thống Nguyá»…n Ngá»c ThÆ¡ là ngÆ°á»i kế nhiệm.
Chưa sẵn sàng
Ông Cabot Lodge vừa chân Æ°á»›t chân ráo đến Sài Gòn thì nhận ngay má»™t công Ä‘iện tối mật do Roger Hilsman gá»­i tá»›i qua kênh của CIA. Äó là chỉ thị ngày 24.8 đã được Tổng thống J.F.Kennedy chuẩn thuận. Ná»™i dung là gá»­i Ä‘i má»™t thông Ä‘iệp tối hậu cho ông Diệm là phải loại bỠông Nhu. Tân đại sứ cÅ©ng được lệnh thông báo cho các tÆ°á»›ng lÄ©nh chủ chốt của Sài Gòn vá» yêu sách này của Mỹ, và há» cÅ©ng được cho biết là trong trÆ°á»ng hợp ông Diệm không đồng tình, Washington sẽ không ủng há»™ ông ta nữa.
Ông Colby lúc đó là Giám đốc Viá»…n Äông vụ tại Tổng hành dinh CIA đã gá»­i công Ä‘iện cho Trưởng nhánh CIA Sài Gòn, chỉ đạo Richardson tìm cách thuyết phục ông Diệm chuyển giao quyá»n hành cho quân Ä‘á»™i, rồi cùng ông Nhu lên Äà Lạt "nghỉ hÆ°u". Ông Lodge nghÄ© rằng, nếu Ä‘Æ°a yêu sách trá»±c tiếp cho ông Diệm thì chỉ giúp ông ta tìm kế trì hoãn, trong khi ông Nhu sẽ phản ứng vì có lá»±c lượng trong tay. Thế nên, đại sứ Lodge muốn Chi nhánh CIA liên hệ vá»›i các tÆ°á»›ng lÄ©nh để há» gây áp lá»±c vá»›i ông Diệm. Chỉ thị má»›i của Washington được hỠđúc kết thành 9 Ä‘iểm để thi hành, trong đó có 2 Ä‘iểm then chốt là cách chức ông Nhu, và tuyên bố Mỹ không dính líu đến đảo chính.
Ngày 26.8.1963, Conein và Al Spera được giao nhiệm vụ Ä‘i gặp để truyá»n đạt đến 2 tÆ°á»›ng Khánh và Khiêm. Spera Ä‘i Pleiku gặp tÆ°á»›ng Nguyá»…n Khánh, lúc đó là TÆ° lệnh Vùng 2 đầy quyá»n lá»±c. TÆ°á»›ng Khánh nói rằng nếu ông Diệm đồng ý loại bỠông Nhu, thì sẽ không cần làm đảo chính nữa. Ông cÅ©ng chống lại việc lá»±c lượng đảo chính tiếp cận vá»›i tÆ°á»›ng Tôn Thất Äính, ngÆ°á»i mà ông cho là "khó lÆ°á»ng". TÆ°á»›ng Khánh cÅ©ng lÆ°u ý là cuá»™c đảo chính có thể thất bại, và yêu cầu phía Mỹ phải bảo đảm việc tị nạn cho các tÆ°á»›ng lÄ©nh chỉ huy đảo chính cùng gia đình há».
Chiá»u 29.8, đại sứ Lodge gá»­i má»™t Ä‘iện văn vá» Washington quyết định thúc đẩy má»™t cuá»™c đảo chính quân sá»± lật đổ Ngô Äình Diệm, và đòi há»i má»i ná»— lá»±c để các tÆ°á»›ng lÄ©nh nhanh chóng tiến hành, không còn trì hoãn nữa. Chiá»u hôm sau, cố vấn Ngô Äình Nhu triệu tập các tÆ°á»›ng lÄ©nh tại Bá»™ tổng tham mÆ°u gần phi trÆ°á»ng Tân SÆ¡n Nhất. Tại cuá»™c gặp này, ông Nhu Ä‘iểm lại vá» sá»± đối đầu vá»›i Mỹ, cÅ©ng nhÆ° phá»›t lá» sá»± ủng há»™ lâu nay của Richardson. Ông Nhu nhấn mạnh CIA đã làm nhiá»u việc khiến cho dân chúng xa lánh chính quyá»n, cáo buá»™c các viên chức Mỹ đã cung cấp cho báo chí những tin tức bất lợi cho chính quyá»n Sài Gòn.
Sáng 31.8, khi tÆ°á»›ng Paul Harkins có cuá»™c hẹn vá»›i tÆ°á»›ng Trần Thiện Khiêm, thì tÆ°á»›ng Khiêm lại nói rằng các tÆ°á»›ng lÄ©nh chÆ°a tập trung đủ lá»±c lượng trong ná»™i thành và quanh Sài Gòn, đồng thá»i trả lá»i Ä‘Æ¡n giản rằng, há» chÆ°a sẵn sàng hành Ä‘á»™ng. Ngoài ra, các tÆ°á»›ng tá thất vá»ng trÆ°á»›c việc không hạ bệ được ông Nhu, nay có ngÆ°á»i còn nghÄ© đến việc có thể tham gia vào má»™t ghế bá»™ trưởng trong chính phủ do ông Nhu làm Thủ tÆ°á»›ng.
Trong hoàn cảnh nhÆ° vậy, tÆ°á»›ng Harkins quyết định không xác nhận sá»± hậu thuẫn của Mỹ cho má»™t cuá»™c đảo chính nữa. Kế hoạch đó chỉ được "tái xét" mấy tuần sau. Ngày 2.9.1963, Times of Vietnam, tá» báo tiếng Anh xuất bản ở Sài Gòn của ông Nhu, chạy tít: "CIA CUNG CẤP TIỀN BẠC CHO MỘT CUỘC ÄẢO CHÃNH".

CIA và gia đình hỠNgô: Cuộc đảo chính ngày 1.11.1963


http://www.thanhnien.com.vn/News/Picture200901/T19a01991194.jpg

Sá»± thay đổi của tÆ°á»›ng Äính là má»™t trong những nhân tố then chốt của cuá»™c đảo chính - Ảnh: TÆ° liệu

Chỉ thị ngày 24.8.1963 của Washington bật đèn xanh cho các tÆ°á»›ng lÄ©nh Sài Gòn lật đổ ông Diệm không mất hiệu lá»±c. Nó “nằm chá» thá»iâ€...
Vai trò tÆ°á»›ng Äính
Ngày 4.9, Conein được tÆ°á»›ng Tôn Thất Äính triệu má»i. Ông Äính là nhân vật rất quan trá»ng trong trÆ°á»ng hợp nổ ra má»™t cuá»™c đảo chính, vì ông là nhân vật tin cẩn của hai anh em ông Diệm, và lúc đó vá»›i vai trò Quân trấn trưởng Sài Gòn - Gia Äịnh trong thá»i gian thiết quân luật, tÆ°á»›ng Äính nắm quyá»n Ä‘iá»u binh khiển tÆ°á»›ng trong tay.
Tại buổi ăn trÆ°a mà những binh lính thuá»™c quyá»n của tÆ°á»›ng Äính luôn chÄ©a mÅ©i súng vá» phía Conein, thái Ä‘á»™ của ông Äính có vẻ thất thÆ°á»ng. TrÆ°á»›c hết, tÆ°á»›ng Äính yêu cầu Conein cho biết là có chăng má»™t âm mÆ°u chống lại ông, rồi sau đó, lại trách Conein sao không liên hệ vá»›i ông kể từ khi ông được ông Diệm giao trá»ng trách giữ an ninh cho Sài Gòn. Conein nói là đã có thá»­ vài lần đến thăm, nhÆ°ng phụ tá của tÆ°á»›ng Äính Ä‘á»u nói là chỉ huy của há» rất bận. TÆ°á»›ng Äính cho gá»i ngay viên phụ tá và sạc cho má»™t trận. Conein đã biết tÆ°á»›ng Äính từ nhiá»u năm nay, nay nhận xét là nhân vật này đã hoàn toàn thay đổi và sau 4 giá» nói chuyện, Conein nhận định là chỉ cần khích tÆ°á»›ng chút đỉnh là tÆ°á»›ng Äính có thể tham gia trò chÆ¡i quyá»n lá»±c.
Äiá»u lo lắng để đối phó vá»›i 5.500 tay súng thuá»™c lá»±c lượng trung thành vá»›i chế Ä‘á»™ đã được giải tá»a, khi tÆ°á»›ng Äính đồng ý tham gia cuá»™c đảo chính, và là đòn “hiểm†đánh vào ông Nhu khi ông cố vấn vào giá» chót đã sá»­ dụng tÆ°á»›ng Äính nhÆ° là ngÆ°á»i lãnh đạo lá»±c lượng chống đảo chính.
Vào hạ tuần tháng 10, tÆ°á»›ng Khiêm lại báo cáo vá» những âu lo liên quan đến tin tức là cố vấn Ngô Äình Nhu có thể thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i Bắc Việt Nam. Washington bật tín hiệu không còn chần chá» nữa và tÆ°á»›ng Khiêm nói là cuá»™c đảo chính sẽ diá»…n ra chậm nhất là ngày 2.11. Ông cÅ©ng khẳng định má»™t Ä‘iá»u là “toàn bá»™ gia đình há» Ngô phải bị loại bá» khá»i chính trÆ°á»ng Việt Namâ€.
Ngày định mệnh
Ngày 1.11.1963 cÅ©ng yên tÄ©nh nhÆ° má»i ngày bình thÆ°á»ng khác. NhÆ°ng đến 13 giá» 30, tại nhánh CIA Sài Gòn bá»—ng có công Ä‘iện Æ°u tiên, ná»™i dung “đoàn quân quấn khăn quàng cổ màu Ä‘á» từ hÆ°á»›ng Biên Hòa đổ vào Sài Gòn, có lẽ là thủy quân lục chiếnâ€. TÆ°á»›ng Äôn bảo viên sÄ© quan phụ tá thông báo cho Conein là cuá»™c đảo chính khởi sá»± và yêu cầu ông ta tá»›i ngay Bá»™ Tổng tham mÆ°u, nÆ¡i đóng bá»™ chỉ huy cuá»™c đảo chính. Conein ở lại nÆ¡i đó cho đến ngày hôm sau, báo cáo tin tức liên tục cho Washington, trong khi các nhân viên CIA khác đổ xuống Ä‘Æ°á»ng phố, quan sát cuá»™c biến. Thông tin đầu tiên mà Conein chuyển Ä‘i là việc bắt giữ những nhân vật trung thành vá»›i ông Diệm trong quân Ä‘á»™i, bao gồm đại tá Tung, chỉ huy lá»±c lượng đặc biệt, cùng tÆ° lệnh thủy quân lục chiến, không quân, và nhân dân tá»± vệ. Conein cÅ©ng báo cáo là vị tÆ° lệnh hải quân đã bị giết ngay phút đầu cuá»™c đảo chính.
Tin tức liên tục của nhân viên báo vá» cho thấy chạm súng tại Dinh Gia Long của khoảng 200 binh lính đảo chính vá»›i các tay súng thuá»™c liên binh phòng vệ phủ tổng thống. Má»™t nhân viên CIA khác báo là có 35 xe tăng tiến vá» Dinh Gia Long. Conein thúc giục các tÆ°á»›ng gá»i Ä‘iện liên lạc, kêu gá»i ông Diệm đầu hàng để được an toàn tính mạng. Äể tránh tình trạng dây dÆ°a, câu giá» chá» viện binh nhÆ° lần đảo chính 11.11.1960, các tÆ°á»›ng thá»a thuận nếu liên lạc được vá»›i ông Diệm thì chỉ yêu cầu ông trả lá»i là “có†hay “không†cho Ä‘á» nghị đầu hàng. Phe đảo chính cÅ©ng đã chuẩn bị không kích nếu cần thiết.
Trong khi đó, tòa đại sứ đang bối rối trước tin tức là các tướng lĩnh không chịu thương lượng trực tiếp với ông Diệm, và hỠmuốn ông đại sứ chuyển giao tối hậu thư cho anh em hỠNgô.
TÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng Văn Minh nói vá»›i ông Nhu là ông ta có 5 phút để đầu hàng, nếu không thì tòa nhà sẽ bị máy bay oanh kích. Äể làm nhụt nhuệ khí anh em ông Diệm, tÆ°á»›ng Minh buá»™c đại tá Tung cùng những nhân vật trung thành vá»›i nhà Ngô nói cho ông Nhu biết là há» Ä‘ang nằm trong tay của quân đảo chính. Äặc biệt, Conein muốn tÆ°á»›ng Äính nói lâu hÆ¡n để cho anh em ông Diệm không còn gì hy vá»ng ở vị tÆ°á»›ng “Tổng trấn†Sài Gòn-Gia Äịnh mà nhất là ông Nhu, trÆ°á»›c đó đã giao cho tÆ°á»›ng Äính lãnh đạo má»™t cuá»™c đảo chính “giả†để “gài†các tÆ°á»›ng lÄ©nh (nhÆ°ng ông Äính đã tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, nên đến giá» chót, ông Nhu không còn gì).
Lúc 16 giá» 30, ông Diệm gá»i Ä‘iện cho Äại sứ Cabot Lodge báo cho biết là có vài Ä‘Æ¡n vị quân Ä‘á»™i tạo phản và há»i ông Lodge vá» thái Ä‘á»™ của Mỹ. Lodge trả lá»i là ông không đủ thông tin cÅ©ng nhÆ° không nhận được hÆ°á»›ng dẫn gì từ Washington nên chÆ°a thể Ä‘Æ°a ra quan Ä‘iểm của mình. Thá»i khắc đó, mối Æ°u tÆ° nhất của Lodge là sá»± an nguy của anh em há» Ngô, nên ông Lodge đã nói vá»›i ông Diệm rằng, nếu ông đồng ý xuất ngoại, thì lãnh đạo cuá»™c đảo chính sẽ để cho anh em của ông an toàn ra Ä‘i. Ông Diệm nói: “Khôngâ€.
Tá»›i 17 giá», tÆ°á»›ng Minh gá»i Ä‘iện đến Dinh Gia Long, nhÆ°ng ông Diệm không thèm bắt máy. Ông Minh nói vá»›i Conein là đã ra lệnh oanh kích vào tòa nhà. Hai giá» sau, tÆ°á»›ng Minh lại ra má»™t tối hậu thÆ° khác: Nếu ông Diệm không đầu hàng, ông sẽ cho lệnh san bằng Dinh Gia Long.
Lúc 20 giỠ20, một tiểu đoàn có thiết giáp yểm trợ tấn công Dinh Gia Long. Phe phòng vệ có 17 xe tăng và khoảng 400 tay súng thiện chiến chống đỡ. Tuy nhiên, hội đồng các tướng lĩnh đảo chính không muốn đổ máu.
Äến 3 giá» sáng ngày 2.11, má»™t chính phủ “há»—n hợp†đã được thăm dò, vá»›i ông Nguyá»…n Ngá»c ThÆ¡, phó tổng thống của ông Diệm - nắm ghế thủ tÆ°á»›ng. Tân ná»™i các sẽ có mặt nhiá»u tÆ°á»›ng lÄ©nh... (Còn tiếp)


Lê Äình Bì
* Tổng hợp từ hồ sÆ¡ CIA and The House of Ngo (CIA và triá»u đại nhà Ngô) của CÆ¡ quan Tình báo trung Æ°Æ¡ng Mỹ.

http://www.thanhnien.com.vn/News/Pages/200944/20091030224520.aspx